Họ đang xây dựng dựa trên nghiên cứu trước đó, cho thấy rằng một loại keo dán gỗ chịu nước có thể được làm từ đường sucrose; bao gồm đường glucose và đường fructose cùng với axit citric có nguồn gốc từ trái cây họ cam quýt. Để giảm lượng năng lượng cần thiết cho quá trình đóng rắn, chất xúc tác clorua kẽm phải được thêm vào keo đó. Tuy nhiên, làm như vậy làm giảm độ bền của chất kết dính. Để giải quyết vấn đề này, các nhà khoa học đã thử nghiệm kết hợp đường glucose và axit citric theo nhiều tỷ lệ khác nhau, tạo ra một loại "chất lỏng dính" mà họ bôi lên bề mặt ván gỗ dương. Ba tấm ván mỏng được kẹp với nhau, sau đó được ép ở nhiệt độ 200ºC trong sáu phút. Sau đó, một tấm ván ép nhiều lớp được cắt thành nhiều mảnh nhỏ hơn, đã được thử nghiệm độ bền. Các thử nghiệm đó cho thấy rằng dưới áp suất tải trên 101 psi (7 bar), các mẫu bị vỡ dọc theo thớ gỗ chứ không phải ở các đường nối được dán; điều này đáp ứng yêu cầu về độ bền của gỗ dán của Trung Quốc.
Khi ngâm trong nước sôi, một số mẫu không đạt tiêu chuẩn về độ chịu nước. Những loại đáp ứng các tiêu chuẩn đó đã kết hợp các phiên bản của chất kết dính có tỷ lệ axit citric trên trên glucose đặc biệt cao. Kết quả này có thể là do sự gia tăng liên kết phân tử giữa axit citric và gỗ.
Nghiên cứu đã được công bố trên tạp chí ACS Applied Materials & Interfaces.